Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2013

[Short-fic MinRen] Tình địch hay tình nhân? [6]

.:Chap 6:. Nana nằm dài trên bàn, tay cứ nghịch nghịch cái móc điện thoại, thở dài chán nản. NU’EST hôm nay vắng khách, cộng thêm hôm nay đến lượt hẹn hò mà chẳng thấy người đâu. Càng thắc mắc lại càng thêm lo lắng a~ [Bệnh viện Busan] - Xương đầu gối có dấu hiệu bị rạng nứt. Lúc nhỏ cháu nó có từng bị thương ở chân không? - Có, thưa bác sĩ. - Vậy thì lẽ ra phải biết giữ kỹ chứ. Mấy vết thương cũ khi va chạm mạnh sẽ khó lành lại lắm. Trước mắt không ảnh hưởng lắm đến việc đi lại nhưng vẫn phải hạn chế hoạt động. Tôi sẽ kê toa, chỉ cần uống thuốc và nghỉ ngơi thôi. Một tuần sau tái khám. - Vâng, cảm ơn bác sĩ. Minki suốt cả buổi khám không nói một lời nào. Cậu sớm cũng đã đoán được sự việc thế nào cũng thành ra như vậy. Với cái chân thế này, cậu chỉ muốn nằm nhà cho xong. Nhưng Minki cậu ghét nhất làm việc nửa vời. Chuyện cá cược, phải nhanh kết thúc thôi. - Ủa, Minhyun? Em tìm Minki hả? - Dạ. Minki có nhà không chị? - Mẹ chị đưa nó đến bệnh viện khám từ sáng rồi. Chắc cũng sắp về

[Long-fic LJong] Cổ tích trong mơ [11.5]

.:Extra 2:. - Cái gì? Không tìm thấy L sao? - Điện thoại cũng không bắt máy. - Cái thằng này! Tiếp theo là đến cảnh của nó rồi! Chết tiệt! Tối nay nó đừng hòng toàn thây về nhà! - Bình tĩnh lớp trưởng! Giờ phải tìm người đóng thế, chứ đứng la hét thì ích gì. - Vai hoàng tử đó, để tôi đóng thế cho. Cả đám nhốn nháo, lập tức im bặt quay lại nhìn chàng trai đang toét miệng cười hết thấy tổ quốc, anh hùng cứu thế, hội trưởng hội học sinh, học sinh năm III, Kim Sung Gyu!!! - Hội trưởng??? - Ây dà~ Không cần nhìn tôi với ánh mắt đầy biết ơn thế đâu. Tôi chỉ đang làm tròn nghĩa vụ giúp đỡ đàn em thôi mà! - Anh ở đâu chui ra vậy? Có chắc diễn được không đó? - Ơ hay, mấy thằng nhóc này! Nghi ngờ cả anh mày hả? Cứ chờ đó mà xem. Mặc cho bọn năm II xì xầm với ánh nhìn đầy kì thị, hội trưởng của chúng ta vẫn vô tư chồng vào người bộ y phục hoàng tử vừa chôm ở lớp mình qua. Cảnh diễn bắt đầu, đám hậu cần cứ nói là chen chúc nhau sau cánh gà hồi hộp theo dõi, mồ hôi đổ tá lả. Anh già th

[Long-fic 2Min] Trộm [4]

Đêm thứ tư: Nhen nhóm Vào một đêm không trăng nhưng gió mát, trời quang mây tạnh, như thường lệ, hai người lại ngồi bên nhau, lại chuyện trò những câu chuyện không đầu không đuôi. Đêm nay hắn rảnh rỗi nên đến tìm “bạn” khá sớm, trời vẫn chưa về khuya, nên… - LEE CÔNG TỬ~ CHÀNG ĐÂU RỒI? - Á, heo nọc! – Cậu cuống lên, bám chặt lấy hắn. Hắn nhìn xuống. - À, hôn thê của ngươi đó hả? Quả không hổ danh sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thùng. – Hắn trầm trồ. – Nàng ấy gọi ngươi kìa! Xuống đi! - Ngươi bị điên hả? - Chứ giờ muốn sao? - Còn hỏi nữa! Trốn chứ sao! - Hiểu rồi. Hắn cười nham nhở rồi nhấc bổng cậu lên, phi thân vào những tán cây. Hong tiểu thư vẫn không ngừng gọi tên hôn phu mình trong vô vọng, rảo bước khắp hậu viên tìm kiếm bóng chàng. Không gian cây cối chật hẹp, khoảng cách giữa hai người ngày càng gần. Cậu nép sát vào người hắn, phả từng hơi thở vào cổ hắn. Người hắn nóng rang, hơi thở gấp gáp, đứt quãng. Hắn thấy lồng ngực mình như bị đè nén, không thở được. Hắn bao trùm che chắn