Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2013

[Manga] Abarenbou Kareshi

Hình ảnh
Tên khác:  暴れん坊・彼氏; Rough Boyfriend; Rowdy Boyfriend Thể loại:  Comedy, School Life, Yaoi Tác giả: Junko Dịch: Âu Dương Kỳ Nguyệt Tình trạng: Đã hoàn thành Sơ lược: Gồm 3 câu chuyện khác nhau, chủ yếu vẫn là một em nhu nhược và một em... bá đạo? ==" Download Chap 1 Chap 2 Chap 2.5 Chap 3 Chap 3.5 Chap 4 Chap 5 Chap 5.5

[Long-fic 2Min] Trộm [8.5]

Phiên ngoại: Kim Jonghyun và sinh thần đáng nhớ của đại thiếu gia - Taemin thiếu gia… Jonghyun lù lù xuất hiện sau lưng khi Taemin đang ngồi hóng gió ngoài hiên làm cậu giật bắn người. - Gì vậy? Làm ta hết hồn! - Tiểu nhân xin lỗi… - À, không sao. Mà có chuyện gì vậy? Nhìn mặt ngươi như bị ma ám ấy! Dạo này không ngủ được à? Hai mắt thâm quần hết rồi kìa! – Taemin hồn nhiên chỉ trỏ vào gương mặt chẳng còn chút sức sống của hắn. - Đêm nào tiểu nhân cũng thức trắng đêm suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi vẫn không ra, hôm nay thì chẳng còn thời gian nữa nên mới phải cầu cứu thiếu gia. – Jonghyun than vãn bằng cái giọng đầy thểu não. - Sao? Có gì nói ta nghe. - Ngày mai… - Ngày mai? – Taemin đăm chiêu suy nghĩ một lúc rồi đập hai tay vào nhau, mặt hớn hở. – A đúng rồi, ngày mai là sinh thần của hyung! - Vâng… - À, ta hiểu rồi. Muốn tặng quà sinh thần cho hyung ta chứ gì? – Taemin nhướng mắt nhìn Jonghyun cười gian. - Vâng… - Jonghyun trả lời lí nhí, mặt gục xuống ửng đỏ. - Hehe, ta chỉ cho ngươi m

[Long-fic 2Min] Trộm [8]

Đêm thứ tám: Sinh thần - Cánh đồng hoa ánh sáng và nụ hôn trong gió [Tinh mơ sáng hôm sau] [Dinh thự Lee gia] - JJONG~ JJONG AHHHHHHHHHHH~ Tiếng gọi “thánh thót” của Kibum vang vọng khắp các dãy hành lang từ cổng chính đến gian phòng của Kim Jonghyun. RẦM! Nó đạp cửa xông vào lao tới xốc tung cái chăn bông có con sâu lười đang cuộn mình híp mắt bên dưới. - Dậy dậy dậy dậy dậy dậyyyyyyyyyyyy~ Dậy nhanh lên!!!!!!!!! - Ư... gì vậy? Còn sớm mà~ - Jonghyun cố nhướng mắt hỏi với cái giọng ngái ngủ. - Còn ngủ gì nữa! JINKI THIẾU GIA SẮP ĐI RỒI KÌA! – Nó hét toáng lên. Jonghyun ngay lập tức bật dậy, không phải vì cái âm lượng khủng khiếp của nó, mà là vì cái nội dung câu nói “Jinki thiếu gia sắp đi rồi”. - Đi? Đi đâu? – Mặt Jjong ngơ ngác, thoáng chút lo sợ. - Nghe nói sang làng bên khảo sát thị trường gì đó. – Bây giờ nó mới chịu giảm cái âm lượng của nó xuống. - Úi giời, có vậy mà làm hết hồn. – Jjong thở dài chán nản. BỐP! Kibum lại nhè ngay cái vết thương tối qua mà giáng cho một cú trời

[Long-fic 2Min] Trộm [7]

Đêm thứ bảy: Ta thích ngươi [Hiên nhà Lee gia] Mưa đã tạnh. Vài giọt đọng trên mái hiên rơi xuống tí tách. Không khí đã se lạnh hơn. Kibum ngồi băng bó vết thương cho Jonghyun. Đôi chân mày Jonghyun khẽ nhíu lại. - Đau à? - Không. – Jonghyun chỉ tay vào vết thương trên đầu. - Ở đây không thấy đau, chỉ là... – Jonghyun đặt tay lên ngực trái. – chỗ này... có một chút nhói. Kibum thở dài. - Thiệt tình! Làm vậy chi không biết! Có sung sướng gì hơn không? Tội Jinki thiếu gia... Nói rồi Kibum vỗ cái chát vô đầu Jonghyun, đúng chỗ vết thương vừa được băng bó. - Đồ khùng! - YA! ĐAU THẬT ĐẤY! - Cho chừa! Jonghyun xoa xoa đầu rồi quay mặt đi. - Bộ tưởng hyung muốn lắm hả? - Chứ sao làm vậy? Jonghyun trầm ngâm một lúc. - Để giữ. - Hửm? - Họ Kim chúng ta sinh ra là để phục vụ Lee gia, mãi mãi chỉ là thân phận tôi đòi. - Vậy thì sao? - Jonghyun này mãi mãi phục tùng Jinki thiếu gia, sống chết vì Jinki thiếu gia, nhưng... – Cổ họng Jonghyun nghẹn lại. – Jinki thiếu gia thì khác. – Giọng Jonghyun bắt

[Long-fic 2Min] Trộm [6]

Đêm thứ sáu: Đại thiếu gia [“Tư dinh” siêu trộm Choi] - Mưa thế này lười đi ăn trộm quá! Nằm nhà ngủ cho sướng~ - Tên trộm Choi bước ra cửa, nhìn trời mưa, tự kỉ. – Nhắc mới nhớ, mấy tháng nay có đêm nào mình ngủ đủ giấc đâu! Hắn bắc ghế ngồi trước hiên nhà, lắng nghe tiếng mưa rơi rào rạc, rồi cứ thế tuôn trào dòng suy nghĩ. “Hôm nay trời mưa, liệu y có ngồi chờ mình không nhỉ?” . Hắn bật cười, nụ cười chế nhạo cho những cái suy nghĩ hoang tưởng của mình. “Chắc là không. Mình có là gì đâu! Mà dù có là bạn y cũng đâu dại gì mà tự hành hạ bản thân như thế. Mình mà hỏi tới thế nào y cũng nói: “Bổn thiếu gia ta việc gì phải dầm mưa dãy nắng chờ đợi một tên ăn trộm như ngươi?”.” Hắn cứ ngồi đấy, nghĩ, nghĩ thật nhiều về nhị thiếu gia của Lee gia, hồi tưởng về những khoảnh khắc bên cậu. Tiếng mưa rơi cứ đều đều, gió thổi se se lạnh khiến lòng hắn có chút trống trải. “Ta nhớ ngươi, Lee Taemin ah!” [Hậu viên Lee gia] “Ngươi... không đến thật sao?” Taemin n

[Long-fic 2Min] Trộm [5]

Đêm thứ năm: Dung mạo tiết lộ - Ái tình mãnh liệt - Vậy... cho ta xem mặt đi! - Để ta nghĩ đã! Một lúc sau - Nghĩ ra rồi! – Hắn quay sang nhìn cậu bằng con mắt mưu mô xảo quyệt. - Sao? – Cậu háo hức chờ đợi câu trả lời của hắn. - Ngươi dám hôn ta thì ta sẽ cho ngươi coi m... Không để hắn nói hết câu, cậu kéo hắn lại gần, đặt lên môi hắn một nụ hôn. Dù bị ngăn cách bởi tấm vải nhưng chắc cũng  được xem là một nụ hôn nhỉ? Khoảnh khắc lắng đọng, từng giây phút trôi qua. Một cảm xúc kỳ lạ dâng lên, len lỏi vào từng ngóc ngách của cả hai con người. Hắn bất ngờ. Câu nói đó của hắn cũng chỉ có ý bông đùa thôi. Hắn cứ nghĩ cậu sẽ chửi hắn xối xả và không đòi xem mặt hắn nữa. Kết quả thì hoàn toàn ngược lại, ngoài dự kiến của hắn. Sau nụ hôn, cả cậu và hắn đều đỏ mặt, ngượng ngùng, không dám nhìn mặt nhau. - Sao ngươi liều quá vậy? Lỡ ta bị cùi đui sứt mẻ gì rồi sao? - Vì đây là nụ hôn đầu đời của ta nên ta không cho phép ngươi xấu xí. - Ặc!

[Long-fic 2Min] Slave [9]

.:Chap 9:. Taeyeon? Đôi chân mày tôi nhíu lại. Tôi vò lá thư trong tay, quay sang tên nô lệ bên cạnh. - Lập tức cho người mời đại thiếu chủ đến đây. - Vâng! Taeyeon... em... vẫn còn sống sao? ------------------------------------------------- [Cung điện Shawol – Kinh đô vương quốc Shinias] [Tẩm cung hoàng hậu Keya] Mặt nước dao động mạnh. Con người khoác trên mình chiếc áo choàng to sụ, mũ áo che nửa khuôn mặt, ngồi bên vại nước mạ vàng, đôi chân mày khẽ chau lại, miệng lẩm bẩm. - Jjong ah, chàng lại gây ra chuyện gì rồi? - Keya! Tiếng nói phát ra phía sau những lớp rèm phủ, không lớn nhưng đủ làm con người kia giật mình. Vẫn ra vẻ bình thản, người lên tiếng đáp. - Bệ hạ, mong người gọi đúng tên của thần khi chỉ có hai ta thế này. - Ta xin lỗi, Key. Dần xuất hiện sau những lớp rèm ấy là khuôn mặt nam nhân dung mạo tuấn tú, khí chất vua chúa ngời ngời. Quốc vương Shinias, hoàng đế Lee Jinki. Người khẽ nở một nụ cười buồ