Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2013

[Short-fic MinRen] Tình địch hay tình nhân? [5]

.:Chap 5:. Minki nằm trên giường, chốc chốc lại lăn qua lăn lại, cười tủm tỉm như thằng điên. Lý do ư? Đơn giản lắm! Chẳng qua là vì hôm nay thằng bạn thân chí cốt của cậu đã dùng nước hoa mà cậu tặng. Tên này xem ra cũng biết nghe lời phết! Chỉ cần Minki cậu tỏ ra giận dữ một chút là lại nghe lời răm rắp. Nói vậy, có khi nào… nếu bảo cậu ấy bỏ cuộc với Nana thì cậu ấy cũng theo luôn không? Ai da~ Minki ơi Minki! Đầu óc ngươi chứa gì vậy? Là Minhyun thích Nana trước. Chẳng phải việc ngươi tuyên chiến với Minhyun cũng chỉ vì muốn cậu ấy có động lực mà đẩy nhanh tiến độ hay sao? Để không phải ngày nào cũng bị cậu ấy lôi đến NU’EST uống cà phê đến hại da hay sao? Aish, nếu có trách thì trách Minki cậu quá háo thắng đi! Một khi đã chơi thì quyết không để thua cuộc a~ Minki cậu mặt mày sáng sủa khôn ngoan tinh tế là thế, sao có thể chịu thua cái tên ngờ nghệch lúc nào cũng cười ngu ấy được? Càng nghĩ lại càng thấy bứt rứt không yên. Ngày mai hai người đó lại hẹn hò. Chỉ cần tưởng tượng t

[Long-fic LJong] Cổ tích trong mơ [11] (End)

.:Chap 11:. - L, để đó được rồi, phần còn lại để mấy đứa kia làm. Qua đây uống miếng nước nè! L đặt thùng dụng cụ xuống bàn rồi bước đến chỗ Woo Hyun ngồi phịch xuống thở gấp. - Làm gì mà tự hành bản thân dữ vậy? – Woo Hyun vừa nói vừa chìa chai nước về phía L. - Nhiệm vụ của cậu đâu phải lo mấy vụ đó. Kịch của chúng ta mà không ai coi chỉ vì hoàng tử đổ bệnh hay vô tình té dập mặt là tôi bóp chết cậu đó! - Yên tâm, không chết được đâu. Chỉ là… kiếm cái gì làm để không phải nghĩ lung tung ấy mà! - Cậu… với “công chúa” xảy ra chuyện gì à? L chợt dừng lại. Anh biết, người mà Woo Hyun đang nói đến là ai. - À không, không có gì đâu. – Anh khẽ lắc đầu rồi đưa chai nước lên miệng nốc cạn. Woo Hyun khẽ chau mày rồi thở dài. - Sao cũng được. Làm gì làm thì cũng lo mà giữ cái mặt đấy! Lớp chúng ta chỉ trông chờ vào cái mặt của cậu để kéo nữ sinh trường nữ qua gian hàng của mình thôi. - Ha ha, cậu nói quá. Không có tôi thì vẫn còn cậu với Sung Yeol mà! Không lẽ...

[Long-fic 2Min] Slave [4]

.:Chap 4:. - E… em… là… Tae? Em nhìn tôi bằng đôi mắt ngập nước. Tại sao từ nãy giờ tôi lại không nhận ra kia chứ? Sao tôi lại không kiểm soát được mình mà phớt lờ những cảm giác kì lạ khi vừa mới bắt đầu như vậy? Chúng tôi lặng đi trong cái giây phút hai ánh mắt chạm nhau, rồi em vụt dậy, chạy đi, để tôi thẩn thờ trong vô thức. Tôi ngồi dậy, nhìn bóng em dần xa khỏi tầm mắt. Chiếc màn cửa vén lên rồi lại rũ xuống, che đi dáng người nhỏ nhắn đang khuất dần trong màn đêm. Tôi đã làm gì vậy? Tôi hoàn toàn không suy nghĩ được gì nữa. Muốn chạy theo em nhưng… đuổi kịp em rồi… tôi sẽ nói gì, sẽ làm gì? Bây giờ tôi biết đối mặt em thế nào đây? Tôi vẫn thế, vẫn ngồi lặng đi để cho thời khắc dần trôi qua. Đã khuya rồi vẫn chưa thấy em về. Lo cho em nhưng tôi vẫn không đi tìm, chính xác thì tôi vẫn chưa đủ bình tĩnh để đối mặt với em lúc này. Tôi ngã người xuống chiếc giường vẫn còn hơi ấm của em khi nãy. Trên gối vẫn còn thấm nước mắt của em… “Nước mắt?” Đúng rồi, em đã khóc. Lần đầu tiê

[Short-fic MinRen] Tình địch hay tình nhân? [4]

.:Chap 4:. Tojyo naoneun Jackpot nuga mwora gon so what Ige nowa naye chairago…  Min Ki quờ quạng với lấy cái điện thoại đang reo inh ỏi trên đầu giường, nheo mắt khó chịu khi những tia nắng sớm rọi qua lớp màn the nơi cửa sổ. Chất giọng nhừa nhựa ngáy ngủ cất lên cáu bẳn. - Ai đấy~ - Tớ đây! Dậy đi! Tớ chờ cậu trước cổng này! Mặc cho giọng Minhyun hớn hở bên kia đầu dây, Minki cậu chỉ thấy mỗi cái giường với chăn êm nệm ấm là thiên đường thôi. Cậu buông một câu hững hờ, lạnh lùng đến tàn nhẫn. - Đồ khùng! Cúp máy cái rụp, quăng điện thoại qua một bên, cậu lại quay về với thiên đường của mình. Thế nhưng, Minhyun, cậu ta không biết nên gọi là chậm tiêu hay là dai như đỉa đây? Tojyo naoneun Jackpot nuga mwora gon so what Ige nowa naye chairago…  Minki bắt đầu nổi điên. Cậu ngồi bật dậy, cầm lấy cái điện thoại mà hét với cái giọng quãng 8, âm lượng lớn đến nỗi Minhyun đứng ngay trước cổng nhà cậu, không cần cầm điện thoại nghe vẫn có thể nghe rõ mồn một không sót chữ nào. - ĐIÊN À? MỚI

[Long-fic LJong] Cổ tích trong mơ [10]

.:Chap 10:. - Sung Jong, sao băng kìa! Em nhanh ước đi! - Ah... Cô bé trong chiếc váy màu hồng chấm bi nhanh chóng chắp hai tay lại nhắm mắt cầu nguyện. Cậu bé ngồi cạnh bên nghiêng đầu nhìn gương mặt bầu bĩnh đáng yêu bên cạnh một cách tinh nghịch. - Em ước gì thế? – Cậu bé nhanh nhảu hỏi ngay khi cô bé vừa kết thúc lời nguyện cầu. - Uhm... em không nói đâu! – Cô bé cúi mặt ngượng ngùng đến ửng đỏ khiến cậu bé càng thêm hứng thú tò mò. - Nói anh nghe xem nào! Em ước gì thế? – Cậu bé trưng ra cặp mắt háo hức chờ đợi, tay nắm lấy bàn tay mủm mĩm của cô bé mà nài nỉ. - Uhm... anh nhắm mắt lại đi rồi em nói. - Hả? – Cậu bé không khỏi ngạc nhiên trước đề nghị lạ lùng của cô bé nhưng rồi cũng ngập ngừng làm theo. Ngay khi vừa nhắm mắt lại, cậu bé cảm nhận được có vật gì đó ấm ấm mềm mềm đặt lên môi mình. Bất ngờ, cậu bé mở mắt ra. Cô bé đang hôn cậu bé. Một nụ hôn trên môi. Cô bé nhẹ nhàng rời môi cậu bé. Trước vẻ mặt ngỡ ngàng tột độ của cậu bé, cô bé mỉm cười với ha

[Long-fic 2Min] Phù phiếm [4]

.:Chap 4:. Thực Bề ngoài lịch lãm, gia thế hào nhoáng  Tất cả đã che đi bản chất thật của con người, ngăn cấm một tình yêu tội lỗi.  Sau cái buổi chiều định mệnh ấy, hắn không lơ tôi nữa. Hắn đã nhìn tôi và nói chuyện với tôi. Nói chính xác là lườm tôi và la mắng chửi rủa tôi. Hắn thường xuyên cáu gắt với tôi vì những chuyện không đâu, thường xuyên nhìn tôi chỉ bằng nửa con mắt và buông lời lăng mạ sỉ nhục. Ví dụ điển hình là vào các tiết thực hành, vì ngồi cạnh nhau nên lúc nào tôi và hắn cũng được xếp cùng nhóm. Mỗi lần tôi vô tình làm hư cái gì đó là hắn lại lườm tôi và gằn giọng với câu nói quen thuộc: “Cậu chỉ giỏi được mỗi việc trên giường thôi à?”. Hắn cũng rất khôn khéo và cẩn thận, mấy điều xấu xa ấy hắn chỉ để cho mỗi mình tôi thấy và nghe được. Những người khác nhìn vào thì cứ nghĩ tôi với hắn là bạn thân hay cái gì đại loại thế. Thật may là hắn giữ sỉ diện cho hắn, tiện thể giữ luôn thể diện cho tôi. Nếu không chắc tôi đã chuyển trường từ lâu rồi. Ban đầu còn cả

[One-shot MinRen] Tuyết đỏ [4/5]

Hồi thứ tư Mẫn Cơ mệt mỏi nâng hàng mi dài nặng trĩu. Ánh sáng nhòe nhoẹt ảm đạm rọi qua màn the bên cửa sổ. Toàn thân y đau nhức ê ẩm, tứ chi bất động. Gian phòng yên tĩnh đến trống trải. Y khép dần đôi mi lại. Nơi khóe mắt, một giọt nước lại ứa ra. “... Đi thật rồi...” Bên ngoài, tuyết đã bắt đầu rơi... Hoàng Phủ - Hiền huynh! - Vào trong hãy nói. – Mẫn Hiền vừa về đến phủ đã ngay lập tức đến tìm Bạch Hổ, thái độ vô cùng khẩn trương. - Tình hình võ lâm cụ thể thế nào? Nói ta nghe. - Theo như nguồn tin của đệ thì Thiếu Lâm Tự và Võ Đang Phái đang gấp rút chuẩn bị lực lượng, triệu tập những đồ đệ xuất chúng nhất. Hàng ngàn cao thủ hắc, bạch trong giang hồ, cả những cao nhân vốn dĩ đã ẩn mình, cũng đều sẽ ra mặt. Xem ra lần này quyết triệt hạ toàn bộ Bạch Hồ Tộc. Huynh trở về thật đúng lúc, không phải bị liên lụy, ngược lại còn có thể tiếp ứng võ lâm lần này, biết đâu có thể lập đại công lấy lại thể diện cho Hoàng Tộc. Sư phụ, sư mẫu trên trời có linh thiêng cũng...

[Long-fic LJong] Cổ tích trong mơ [9.5]

.:Extra 1:. [Sân thượng dãy nhà học B trường trung học tư thục Infinite – Giờ nghỉ trưa] - Wonnie~ - Cậu trai với mái đầu đỏ au rên rỉ với cặp mắt rưng rưng trông có vẻ chả hợp với gương mặt cực ngầu của mình chút nào. - Cậu thôi ngay cái cách gọi đó đi! Tớ có phải con gái đâu! Phải nói bao nhiêu lần cậu mới nghe hả? Gọi là Hoya đi! – Cậu trai tên Hoya có vẻ hằn hộc trước cách xưng hô của bạn mình. - Wonnie~ - Hình như cái cậu này thì chẳng thèm nghe Hoya nói gì. - Bó tay cậu rồi! Có gì nói đi! - Cậu sẽ đóng cảnh hôn với Sung Jong thật chứ? Hoya đơ người ra một lúc rồi thay đổi thái độ 180 độ, nhướng mày hỏi đầy đắc thắng. - Sao? Cậu ghen à? - Đúng đấy! Tớ ghen đấy! Chơi với cậu mười mấy năm nay mà có được hôn cậu đâu! – Cậu trai kia đứng phắt dậy, nhắm ngay mặt Hoya mà hùng hổ hét vào. - Thế bây giờ muốn hôn không? – Hoya hỏi lại một cách tỉnh rụi. - Không. – Cậu trai kia quay chỗ khác ngồi thụp xuống, gục mặt vào gối giấu đi vẻ ngượng ngùng. Hoya bước đến ngồ

[One-shot 2min] Hoa tuyết

- Author: Gin Silversword của BB Fam - Disclamer: They do not belong to me. - Fandom: Choi Minho, Lee Taemin - Category: general - Rating: K - Pairing: 2Min - Warn: SA - Note: Fic dự thi Dream Valentine Contest của Babu. Khi ngày ấy đến, em sẽ hóa thành... ... Hoa Tuyết Soundtrack: Snow flower - Kim Yoon .:Start:. Tuyết? Vào mùa xuân? Tiếng giảng bài vẫn đều đều. Tiếng quạt trần vẫn ù ù. Tiếng lật sách thay phiên nhau cất khẽ. Dường như chẳng ai để ý. Tuyết đang rơi. Vào mùa xuân. Minho chống cằm nhìn ra cửa sổ. Từng viên tuyết lơ đễnh thả mình, đọng lại thành từng ụ trên bậc cửa sổ. Màn tuyết trắng, hững hờ phủ lên sắc hoa nở rộ mùa xuân, thật khiến con người ta không thể rời mắt. Sắc hoa ẩn hiện trong màn tuyết, mờ ảo khắc họa một ảo ảnh như dáng người. Dáng người mỏng manh, như tan vào tuyết. Ngày tuyết rơi mùa xuân. Ngày đầu tôi gặp em. ~ o ~ - Cậu sẽ bị cảm lạnh đấy. Chiếc ô nghiêng người, chắn những hạt tuyết vô tình vẫn không ngừng buông lên vai cậu trai nhỏ đang