Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2014

[Two-shot MinRen] Smile [2]

Soundtrack: Wide awake - Emi Fujita .:Shot 2:. Minki Mùa xuân đầu tiên của thời đại học, tôi mỗi ngày đều ngồi ở công viên, tìm kiếm ý tưởng cho bài thi sắp tới. Trời trong, gió nhẹ, nắng dìu dịu. Cảnh sắc muôn màu hoa nở, nhưng trong tôi lại trống rỗng. Tiếng một đứa trẻ nào đó tự nãy giờ vẫn khóc mãi không thôi. Cái thanh âm ấy cứ không ngừng đánh vào sự tập trung của tôi, khiến tôi không khỏi miễn cưỡng quay đầu tìm xem nó phát ra từ đâu. Đứa bé ấy đứng giữa bãi cỏ, hai tay dụi đến đôi mắt đỏ hoe. Người phụ nữ bên cạnh bắt đầu bối rối khi mọi người xung quanh cứ đổ dồn ánh mắt về hướng ấy mà tỏ vẻ khó chịu. - Đừng khóc nữa. Mẹ mua cho con bóng khác nhé! - Không chịu đâu! Bóng Bunny của con! Oa oa oa… Tôi chỉ lặng lẽ ngồi nơi ghế đá quan sát, bất chợt cảm thấy cảnh tượng này có chút quen mắt. Ra là… bóng bay mất rồi. - Em gái à, bóng không bay mất đâu. Nó bay về Thiên Đường đấy, mang theo điều ước của em đến với Thượng Đế, để Người thành toà

[Two-shot MinRen] Smile [1]

Soundtrack: Wide awake - Emi Fujita .:Shot 1:. Minhyun Tôi còn nhớ rất rõ, đó là một ngày tuyết rơi dày ngoài phố. Cậu trai ấy bước vào cửa hàng chúng tôi, trên người khoác một chiếc áo măng-tô đã âm ẩm. Ánh mắt âm trầm lạnh lẽo. Mái tóc nâu lòa xòa ngang vai đã ươn ướt, tưởng chừng như có thể thấy được vài bông tuyết còn vương vấn không tan. Tôi vội vàng chạy đến, đưa cho cậu ấy một chiếc khăn bông, còn ngỏ ý muốn giúp cậu ấy hong khô áo khoác. Cậu ấy chỉ từ tốn cởi áo khoác ra đưa về phía tôi, rồi đón lấy chiếc khăn bông, chầm chậm lau tóc, mặt, rồi đến cổ. Chỉ là một chuỗi hành động hết sức đơn thuần, nhưng trong mắt tôi lại cuốn hút đến kỳ lạ. Tôi thấy bờ môi mình mấp máy, nhưng lại chẳng thốt lên được lời nào. Lần đầu tiên trong đời, tôi không thốt lên được một lời khen nào trước một khung cảnh đẹp đẽ. Cậu ấy bằng tuổi tôi. Sinh viên năm nhất đại học X, khoa thiết kế. Tôi biết được là nhờ một lần vô tình nhặt hộ cậu ấy tấm thẻ sinh viên. Cậu ấy đến cửa hàng chúng tôi,

[Two-shot MinRen] Smile [Intro]

- Author: Âu Dương Kỳ Nguyệt - Pairing: MinRen - Disclaimer: Các nhân vật trong fic không thuộc về tôi và tôi viết fic hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận. - Rating: K - Category: romance, HE - Summary: “Cậu chỉ cần cười lên, tôi như nhìn thấy trước mắt cả một cơn mưa kẹo ngọt.” - Note: + Ý tưởng fic được lấy từ một clip nói về nụ cười vô tình được xem trên lớp nhưng không nhớ tên. + Trong phần Intro, đại từ nhân xưng thay đổi qua từng đoạn cho phù hợp với cảm xúc của đoạn, không phải để chỉ những người khác nhau. .:Intro:. Thiên hạ đồn rằng, tại thành phố này, có một vị hoàng tử kẹo ngọt. Một nụ người của chàng có thể đốn ngã bao trái tim non dại. Vị hoàng tử mang khả năng nịnh hót thiên bẩm. Phải, dù là lời nói thật hay nói dối, mỗi lời chàng thốt ra đều có thể khiến kẻ đối diện nở rộ một đóa hoa cười. - Bé con à, sao em lại khóc? - Bóng của em… bay mất rồi… Cậu trai ngước nhìn lên khoảng trời xanh ngắt, chỉ thấy một đốm chấm đỏ bay vút dần về phía xa. Khẽ đưa tay lau đi những giọ