Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2013

[Two-shot MinRen] Face [1]

۞ Author: Gin Silversword aka Âu Dương Kỳ Nguyệt ۞ Pairing: MinRen, BaekRon ۞ Disclaimer: Các nhân vật trong fic không thuộc về tôi và tôi viết fic hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận. ۞ Rating: K+ ۞ Category: general Face .:Shot 1:. - Thằng nhóc đó thích em. - Em biết. - Tính thế nào? - Để xem đã. Nó gập cuốn sách lại, chống cằm nhìn ra cửa sổ, hướng một cậu trai cao ráo đang chạy trên sân bóng, khẩy cười. CẠCH! Nó bước lên sân thượng gió lồng lộng. Mái tóc bạch kim dài lòa xòa chấm vai bị gió xốc tung lên rối bù. Nó đứng nơi lối cầu thang, dùng một tay vén lại mái tóc, đảo mắt xung quanh tìm một góc quen thuộc. Ánh mắt nó dừng lại ở một bóng người. Nó nhanh chóng nhận ra đó là ai. Hwang Minhyun, kẻ trước giờ vẫn luôn dõi theo nó bằng một ánh mắt khó hiểu mà bản thân nó tự cho rằng đó là “si mê”. Nó thản nhiên bước tới ngồi xuống cạnh hắn, lấy phần ăn trưa ra dùng. Hắn cũng chỉ đưa mắt sang nhìn nó rồi lại tiếp tục với hộp sữa trên tay. Hai

[Long-fic LJong] Cổ tích trong mơ [4]

.:Chap 4:. SUNG JONG’S POV Tôi là một đứa trẻ mồ côi cha. Cha tôi mất năm tôi 5 tuổi, còn Sung Yeol thì 7 tuổi. Ký ức của tôi về cha không nhiều, nhưng tôi biết, cha rất thương anh em chúng tôi. Ngày cha mất, mẹ đã đưa hai anh em tôi về quê để lo tang sự và chôn cất, sau đó thì ở lại với ông bà nội một tháng. Sự nghiệp của cha còn dang dở, kinh tế nhà tôi khi ấy khá khó khăn. Vì ngay mùa tựu trường, mẹ buộc phải cho Sung Yeol tạm thời học ở một trường dưới quê trước khi kinh tế gia đình ổn định. Trước khi mất, cha đã phải nằm viện suốt một năm trời, mẹ vừa túc trực chăm sóc cha, vừa lo việc công ty nên Sung Yeol phải bỏ học một năm để ở nhà trông chừng tôi. Vì vậy, năm đó, anh ấy chỉ vừa vào cấp một. Phải học chung lớp với những đứa nhỏ tuổi hơn mình, tôi đã nghĩ anh ấy sẽ thấy ngại, nhưng dường như tình hình thì hoàn toàn ngược lại. Anh ấy có vẻ thích thú, đã vậy còn tỏ ra trẻ con hơn mấy đứa nhóc đó nữa. Cha mất, mẹ suy sụp khá nhiều. Năm ấy tôi còn quá nhỏ để biết được nỗi đ

[Long-fic 2min] Phù phiếm [2]

.:Chap 2:. Yêu Tình yêu là một thứ phù phiếm đối với mọi gã trai bao  Và tất nhiên, tôi cũng không ngoại lệ… Tôi “đã từng” là trai bao, và, tôi đã yêu một người. Vì cái luật bất thành văn “điếm không có quyền được yêu” của xã hội này nên hiển nhiên đó là tình yêu một phía. Bản thân tôi cũng không dám chắc đó là yêu, khi mà nó chỉ được phát sinh sau một đêm làm tình. Tên hắn là Choi Minho, con trai duy nhất của tập đoàn Choi Shin, và hiện là chủ quán bar Lucifer lớn nhất Seoul. Đó là những gì tôi được nghe bạn học kể lại. Sau lần đó, dù ngồi cạnh nhau trong lớp, hắn cũng không hề nhìn lấy tôi dù chỉ một cái, nói chi đến việc trò chuyện. Ngay từ lần đầu gặp, tôi đã biết hắn không phải nhân vật tầm thường khi mà một học sinh cấp 3 như hắn lại có thể khoác trên mình bộ vest đen đắt tiền như thế. Hắn rất được cha mình tin tưởng bởi tư chất đàng hoàng đứng đắn, thành tích học tập luôn đứng hàng đầu. Giờ thì tôi hiểu vì sao đêm đó hắn lại đòi về nhà tôi thay vì vào khách sạn.

[Short-fic MinRen] Tình địch hay tình nhân? [1]

۞ Author: Gin Silversword aka Âu Dương Kỳ Nguyệt ۞ Pairing: MinRen ۞ Disclaimer: Các nhân vật trong fic không thuộc về tôi và tôi viết fic hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận. ۞ Rating: K+ ۞ Category: romance ۞ Note: Ý tưởng được lấy từ một bộ phim Thái mà au vô tình xem được nhưng không biết tên. Tình địch hay tình nhân? .:Chap 1:. KENG! Chiếc chuông ở cửa kêu lên một tiếng khi cánh cửa được đẩy vào, theo sau đó là hai cậu trai cao ráo với dung mạo hơn người. Một người với mái tóc đen tuyền, đôi mắt sắc, vận y phục màu tối trông có vẻ lạnh lùng nếu không nhìn thấy vẻ mặt ôn nhu với nụ cười tỏa nắng khi quay sang cười đùa với cậu trai bên cạnh. Người đi cạnh bên như một thái cực hoàn toàn trái ngược. Mái tóc bạch kim dài chấm vai được buộc gọn gàng thành một chiếc đuôi nhỏ phía sau, gương mặt bầu bĩnh với đôi môi đỏ cherry nổi bật trên nước da trắng hồng trông khá nữ tính, y phục sặc sỡ cầu kỳ với khá nhiều phụ kiện. Thoạt nhìn có thể nghĩ đây là một con người khá sôi nổi,

[Long-fic LJong] Cổ tích trong mơ [3]

.:Chap 3:. Sáng sớm, nó, với cái đầu “u như kỹ”, hiên ngang tung tăng bước vào trường. Đang tung tăng, tung tăng thì ông thầy giám thị gọi giật ngược nó lại. - Này cậu kia! Ai cho cậu để tóc như vậy đi học hả? Nó quay lại, vừa hoảng hốt, vừa lo sợ. Nó những tưởng mẹ nó đã lo vụ này rồi chứ! Đúng lúc đó ông thầy chủ nhiệm nó đi ngang. Ổng ton ton chạy tới phân bày với lão giám thị lẩm cẩm. - Thầy Kang ah, học sinh này được đặc cách về khoảng tóc tai, bên ban giám hiệu cũng đã có công văn gửi xuống rồi. Nói rồi ông thầy chủ nhiệm kéo nó đi, bỏ mặt ông giám thị đứng lại chấm hỏi đầy đầu. - Hôm qua mẹ em có gọi cho thầy hiệu trưởng trình bày về việc tóc tai của em và xin hiệu trưởng cho phép em để tóc như thế trong suốt thời gian học ở đây. - Vâng…  Nó đi cạnh ông thầy, trong đầu vẫn thắc mắc rốt cuộc mẹ nó đã dùng cách gì để giữ lại cái đầu này cho nó. Bất chợt, ông thầy quay phắt sang nó.  - Mà hôm qua lúc tôi bảo em nhuộm lại tóc sao em không nói em là con

[Two-shot 2min] Mùa trăng [1]

§ Author: Gin Silversword aka Âu Dương Kỳ Nguyệt § Disclaimer: They don't belong to me. They belong to each other. § Fandom: Tae Min, Min Ho, Kang In. § Category: fantasy, romance § Rating: T § Pairing: 2Min § Warn: SA Mùa trăng .:Shot 1:. Tôi gặp em lần đầu vào một đêm trăng tròn. Mái tóc vàng lấp lánh rũ nước, làn da trắng đến mức như phát sáng lên dưới ánh trăng. Cơ thể mỏng manh với tấm lưng trần quyến rũ. Em hốt hoảng quay lại nhìn tôi bằng đôi mắt màu hổ phách tuyệt đẹp. Tôi ngỡ ngàng trước hình ảnh em đắm mình giữa thiên nhiên nơi mặt hồ phẳng lặng, hệt như là… một tiên nữ. Em không phải tiên nữ. Em là con trai. Quan trọng hơn nữa, em không phải con người. Những câu chuyện xưa của Trung Quốc thường kể về hồ ly dùng sắc đẹp ma mị quyến rũ rồi sát hại con người. Tôi chấp nhận để em quyến rũ, chấp nhận vứt bỏ sinh mạng này vì em, bởi, tôi đã sa vào lưới tình của em mất rồi. Tâm trạng tôi lúc này vô cùng háo hức. Đêm nay lại là đêm trăng tròn. - Xin lỗi… Tiến