[One-shot MinRen] Tuyết đỏ [1/5]
۞ Author: Gin Silversword aka Âu Dương Kỳ Nguyệt
۞ Pairing: MinRen
۞ Disclaimer: Các nhân vật trong fic không thuộc về tôi và tôi viết fic hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận.
۞ Rating: K
۞ Category: historical, fantasy, angst, romance
۞ Status: Ongoing
- Ta biết. Cả thiên hạ bây giờ
sẽ quay lưng lại với ta... và ngươi...
۞ Pairing: MinRen
۞ Disclaimer: Các nhân vật trong fic không thuộc về tôi và tôi viết fic hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận.
۞ Rating: K
۞ Category: historical, fantasy, angst, romance
۞ Status: Ongoing
Hồi thứ nhất
Mưa...
Lất phất từng hạt, hạ
mình, vương lại nơi hàng mi, rơi xuống, vỡ tan theo dòng nước.
Buốt...
- Chủ tử, trời trở gió,
người nên vào trong thì hơn.
- Ta không sao...
Giọng nói nhẹ tênh như
quyện vào trong gió. Nam nhân đứng dưới hiên, tay siết chặt lớp áo bông trên
người, khẽ xuýt xoa.
Lạnh thật...
Không lâu nữa... tuyết sẽ
rơi...
- Ngươi là... Thôi Mẫn
Cơ?
- Ngươi tìm ta?
Chỉ một đường cong nhẹ
trên môi, nụ cười ma mị đến mê hoặc.
...
- Vậy... ngươi có thể
giúp ta?
- Ta được gì?
- Chỉ cần cứu được Hổ
Nhi, mạng sống này ta cũng có thể giao cho ngươi.
- Thứ ta cần... không ai
có thể đáp ứng...
Ái...
- Xong rồi. Ta đã lấy hết
máu độc ra. Cứ theo đơn thuốc ta kê, sắc uống trong ba ngày sẽ khỏi.
- Đa tạ...
- Không cần đa tạ ta. Ta
hy vọng ngươi có thể giữ đúng lời hứa. – Mẫn Cơ đưa tay miết nhẹ lên ngực áo
hắn, vẫn nụ cười ma mị mà đầy ẩn ý quen thuộc.
- Ta đưa ngươi về.
- Không cần. Nếu để người
ngoài thấy ngươi đi cùng ta, e rằng sẽ không tránh khỏi lời dèm pha.
Mẫn Cơ trùm áo choàng che
kín mái tóc, cùng tì nữ rời khỏi Hoàng Phủ. Hắn tiễn y đến cổng, đứng nhìn theo
dáng y, đôi chân mày chau lại. Ba ngày sau... Chỉ còn có ba ngày...
Hắn quay bước, toan trở
vào trong thì...
- Hồ ly! Là hồ ly đó!
Giết nó đi!
Tiếng la hét trên phố
khiến hắn ngay lập tức lao đi.
Thôi công tử?
Mẫn Cơ đi giữa dòng
người, mặc cho bao lời chửi
rủa mắng nhiếc, vẫn thản nhiên giăng một kết giới bảo vệ bản thân và tì nữ khỏi
tất tần tật những thứ mà người dân quanh đó có thể với được mà ném vào. Mái tóc
bạch kim bị xổ tung ra tự lúc nào...
Hắn đứng từ xa trông
thấy, chợt có một chút chạnh lòng.
“Y... chung quy cũng là một người tốt. Không, một hồ ly tốt...”
Ba ngày sau, hắn tìm đến
chân núi Yên Tử. Trên mặt hồ Thanh Bích tọa lạc một căn chòi nhỏ, màn the phủ
đầy. Hơi sương là là mặt nước khiến mọi thứ mờ ảo như cõi tiên.
- Ngươi đã đến?
- Phải.
- Ha, Hoàng đại hiệp quả
là chính nhân quân tử. Chấp nhận đi cùng ta, ngươi biết hậu quả rồi chứ?
Hoàn hồi thứ nhất
Nhận xét
Đăng nhận xét